Pages

Subscribe:

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

Truyện cổ tích: Công chúa ngủ trong rừng

Đọc truyện cổ tích Công chúa ngủ trong rừng cho bé nghe giúp bé có được sự thư giãn và đi vào giấc ngủ nhanh hơn nhé. Các mẹ hãy phân tích cho bé ý nghĩa câu chuyện này.


Ngày xửa ngày xưa, tại một đất nước có nhà vua và hoàng hậu mãi không có con và họ mong ước có một đứa con để chăm sóc. Bỗng nhiên một tối có con ếch nói:

– Mong ước của bà sẽ trở thành hiện thực. Qua năm nay người sẽ sinh một cô con gái.

Đúng như vậy, hoàng hậu đã sinh hạ một bé gái vô cùng xinh đẹp và dễ thương. Nhà vua mở tiệc tổ chức để chúc mừng, ngài còn mời cả các bà mụ đến để chăm sóc tốt nhất cho cô công chúa.

Nhưng truyện Công chúa ngủ trong rừng xảy ra khi vua chỉ mời có 12 bà mụ và thiếu mất 1 người. Xong bữa tiệc tất cả các bà mụ đều chúc công chúa. Mụ thứ nhất chúc cho công chúa đức hạnh, mụ thứ hai chúc dung nhan, mụ thứ ba là phú phú, giàu sang. Lần lượt tất cả các mụ đều chúc cho công chúa những lời tốt đẹp nhất. Bà mụ 11 vừa dứt lời thì bà mụ thứ 13 xuất hiện, ba tiến thẳng về phía công chúa và hét lên:

– Đến khi 15 tuổi công chúa sẽ bị mũi quay đâm vào tay và lăn ra chết ngay tức khắc

Tất cả mọi người bàng hoàng và kinh hãi. Cũng rất may vẫn còn mụ thứ 12, mụ không thể hóa giải lời nguyền này nhưng cũng có thể làm nó giảm nhẹ hơn. Mụ nói:

– Công chúa sẽ không chết mà ngủ một giấc dài trăm năm.

Đúng như lời chúc của các mụ công chúa thông minh, xinh đẹp, tài giỏi, dịu dàng và nết na. Ai gặp cũng phải yêu mến. Truyện Công chúa ngủ trong rừng được lan truyền khi cô bước vào tuổi mới lớn.
Đến khi 15 tuổi nhà vua và hoàng hậu đều phải đi vắng. Công chúa chạy đi chơi lang thang khắp nơi. Nàng gặp một chiếc cầu thang hình trôn ốc. Gặp một chiếc cửa nhỏ nàng mở ra và có một bà lão đang ngồi kéo sợi rất chăm chỉ. Nàng hỏi bà lão.

– Bà đang làm gì vậy ạ?

– Bà đang kéo sợi.

– Cái gì mà cứ nhảy lên nhảy xuống nhanh thế kia vậy bà?

Nàng với sờ vào đồ kéo sợi ngay lập tức lời nguyền của mụ thứ 13 phát huy tác dụng. Mũi kim đã đâm vào tay nàng ngủ ngay lập tức. Cả cung điện chìm vào giấc ngủ triền miên không loại trừ các sinh vật nhỏ bé.

Những bụi hồng gai mọc xung quanh lâu đài ngày càng nhiều. Rồi trong vùng ấy lan truyền truyện công chúa ngủ trong rừng. Mọi người thường gọi cô là công chúa Hồng Hoa. Sau khi nghe chuyện có vị hoàng tử muốn tìm đường chui vào bên trong những bụi hồng gai làm họ bị nghẽn và không thoát ra được.

Trải qua thời gian dài, có một chàng hoàng tử đã nghe tiếng dân nói có bụi Hồng gai khiến bao người bỏ mạng. Công chúa vẫn rơi vào giấc ngủ triền miên. Chàng hoàng tử này nói:

– Con không sợ con muốn đi cứu nàng Công chúa ngủ trong rừng xinh đẹp ấy.

Thấm thoát đã nhiều năm, công chúa có cơ hội tỉnh dậy sau giấc ngủ dài. Vị hoàng tử này tiến đến đó không gian u ám biến mất. Chàng đi tới đâu bụi hồng gai kéo kín tới đó. Vào dân chàng thấy ngựa, chó, những chú chim ngủ say, con ruồi cũng im lặng. Mọi cảnh vật đều có vẻ trầm tĩnh và quá im lặng.

Chàng đến một căn phòng mà công chúa đang ngủ dưới chiếc khung cửi. Chàng ngắm công chúa một hồi lâu và trao một nụ hôn. Nàng chợt tỉnh giấc và nhìn chàng với ánh mắt trìu mến. Chàng nắm tay công chúa xuống dưới lầu. Khi đó, nhà vua, hoàng hậu để đã bừng tỉnh. Mọi vật đều sống động trở lại. Cây xanh tốt, chim hót líu lo. Từ đó họ có một lễ cưới tuyệt vời và sống bên nhau hạnh phúc. 

Câu truyện cổ tích Công chúa ngủ trong rừng kết thúc có hậu khiến độc giả hài lòng.

Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2016

Sự tích đầm mực - Đọc truyện cổ tích

Sự tích đầm mực là truyện cổ tích nói về lý do sự ra đời của đầm mực. Câu chuyện giúp bạn hiểu được tấm lòng và sự tốt bụng của con người với con người. Sự hy sinh của hai anh em thuồng luồng.


Xưa vào triều Trần, xã Quang Liệt có cụ đồ tên Chu An. Cụ có kiến thức uyên bác và cao siêu. Tiếng tăm vang khắp mọi nơi. Nhà vua nghe thấy thế liền mời cụ vào kinh trông nom trường Quốc tử và dạy dỗ thái tử.

Cụ đành xa vợ con để lên kinh nhậm chức. Một năm sau người ta thấy cụ quay lại quê hương vì không chịu nổi thói cường quyền, dối vua hại nước.

Về quê cụ tiếp tục dạy học, học trò khắp bốn phương làm cơm nắm xin đến học cụ. Mọi người còn phải dựng lán ở bên ngoài mới đủ chỗ học.

Học trò của cụ có hai người con của vua Tề. Hàng ngày họ đều đến học, cử chỉ của họ chẳng khác nào người trần. Ngày nọ đang chấm bài thi anh trưởng tràng chạy tới và nói anh nhìn thấy hai người từ dưới mặt nước đi lên. Đúng là hai anh em họ. Con theo họ về tận đây.

Cụ đồ nhẹ nhàng vuốt rau và nói:

- Con ạ. Ta mặc kệ họ thôi, quỷ thần mà chuộng đạo thánh hiền thì càng tốt.

Vào đúng năm ấy hạn hán kéo dài khiến mùa màng của người dân mất hết. Mọi cây nối đều héo rũ không còn sức sống. Cụ đồ gặp riêng hai chàng Gàn và nói:

- Mong hai con thương dân làng.

Hai anh em vẫn tỏ ra như như chẳng hiểu gì cụ nói:

- Ta biết hết rồi. Giờ chỉ các con mới cứu được dân làng.

Lúc này hai anh em mới nhìn nhau và đáp:

- Chúng con biết, nhưng giờ các con sống đề phong bế, con không thể kiếm nước ở đâu được.

Cụ đồ khẩn thiết mà than:

- Các con cố tìm xem ở đâu có. Không cứu được nhiều thì ít cũng được vậy.

Một lúc sau hai chàng nhìn vào nghiên mực đành lấy chút nước trong đó làm mưa. 3 người bê nghiên mực ra bờ sông một người cầm bút vẩy tạo thành mưa. Xong việc họ vứt luôn đồ xuống nước và vái lạy cụ đồ rồi biến mất.

Quả nhiên, đêm hôm ấy trời đổ mưa. Mọi người đều thấy lạ khi chỉ riêng tham Đàm là nước tràn ngập và có màu đen. Mưa xuống cứu được vô vàn ruộng lúa, lương thực làm người dân vui mừng. Tuy nhiên, ở thiên đình ai cũng cảm thấy lạ lùng. Ngọc Hoàng thấy thế bèn sai người đi điều tra thủ phạm. Hai anh em họ đã bị bắt và bị thần sét dùng búa chặt đầu. Khi chết hai người biến thành con thuồng luồng đầu và xác không liền nhau trôi dạt vào gầm cầu Bưu.

Cụ đồ biết tin liền thương xót. Cụ cùng với học trò đem chôn cất hai anh em họ đàng hoàng như hai người. Cả bờ sông hôm ấy đều nổi lên màu áo trắng tinh. Chiếc nghiên mực trôi về phía làng Quỳnh Đô khiến nước đổi màu đen nên người ta gọi là sự tích đầm mực. Còn cây bút trôi về làng Tó (làng Tả Thanh Oai bây giờ) mới có nhiều người đỗ đạt.

Còn về ngôi mộ của hai anh em sau này được lập miếu thờ gọi là miếu Gàn.

Thứ Tư, 2 tháng 11, 2016

Sự tích Cây Quất - Đọc truyện cổ tích

Truyện sự tích cây quất gửi gắm vào đó là một hình ảnh người có võ công hơn người dẹp thù trong giặc ngoài. Hơn nữa đây còn là biệt danh anh được người dân thường gọi.


Ngày xưa tại một ngôi làng có ba người Thư, Mộc, Quân chơi với nhau. Mỗi người có một sở thích riêng. Thư thích đọc sách, Mộc thích trồng cây còn Quân mê đánh võ. Quân bị câm điếc từ nhỏ nên sử dụng tay và chân giao tiếp rất linh hoạt.

Quân ham mê võ thuật nên thường nhìn người khác tập và tập theo. Vì vậy bao nhiêu dao lớn nhỏ trong nhà đều không còn cái nào lành. Cha mẹ cậu phải giấu hết dao và chỉ cho cậu tập với cành cây.
Ngày ngày Quân đều luyện tập bất cứ lúc nào và rất hăng say. Rồi cây roi nhỏ không vừa tay cậu tập bằng cách lấy nhiều cây gộp lại, thậm chí cả hổ và chăn đều bị cậu lia cho cái và mất đầu. So với hai người bạn Quân cao lớn và khỏe hơn rất nhiều. Dân chúng thường hay gọi cậu là Quất giỏi. Sự tích cây quất bắt đầu từ đây.

Một năm giặc ngoại xâm tràn vào hòng đánh chiếm nước ta. Chúng đông quân và có tướng tinh có thể liền lại vết thương tức thì. Vua bèn kêu gọi người tài giỏi để dẹp yên bờ cõi. Nghe thế Quất xin phép cha mẹ được ra trận. Thư tặng cậu một cây bút đẹp nhất, Mộc tặng cậu túi gạo ngon nhất.

Nhà vua bèn hỏi Quất Giỏi:

– Nhà người có tự tin giết được tướng giặc bên kia không?

Cậu không nghe thấy vua nói tưởng vua hỏi cầm cái gì cậu bèn giơ cây bút Thư tặng lên. Do đường xa cậu đã làm rớt đầu cây bút lúc nào không biết.

Thấy thế vị quan dẫn cậu liền thưa:

– Anh ta nói sẽ quyết chặt bay đầu tường giặc.

Nhà vua lại hỏi:

– Thế diệt giặc trong bao lâu?

– Cậu không nghe thấy tưởng hỏi cái gì trên vai liền mở túi ra. Vị quan tâu:

– Hết chỗ gạo này thì giặc sẽ hết.

Vua vẫn tiếp tục hỏi thêm:

– Ngươi muốn được thưởng gì nếu dẹp xong giặc?

Cậu tưởng vua hỏi kiếm đâu liền đưa cây roi mây lên. Vị quan thưa bệ hạ là cậu muốn cây chanh ra quả vàng của bệ hạ. Rồi nhà vua đồng ý.

Nói xong Quất Giỏi xin nhà vua chuẩn bị roi sắt có 3 cạnh và một mình đi đánh giặc. Tướng giỏi thấy vậy cười khẩy nghĩ thầm chắc hắn chỉ đi phủi bụi trên da. Quất Giỏi vung roi khiến da thịt tướng địch rách toác nhưng ngay sau đó những vết thương ấy lành lại.

Tức giận hắn bèn lấy đao dài như mái chèo tấn công tới tấp nhưng Quất giỏi tránh được. Anh cũng dùng hết sức mình lấy roi mà quất hắn đỡ được những đến roi thứ ba chưa kịp trở tay, tên tướng giặc lãnh đủ một roi khiến đầu rơi xuống và lăn lông lốc.

Nhà vua nghe cậu chiến thắng liền mừng rỡ làm yến tiệc. Đầu của tên tướng giặc không thể liền lại được như các bộ phận khác,

Giữ lời hứa vua tặng cho Quất Giỏi cây chanh có quả vàng lấp lánh. Quất giỏi liền cảm ơn và về làng.
Khi trở về làng Thư ốm nặng, Mộc thì suốt ngày lo lắng cho cây sắp chết rét. Cậu không chần chừ bèn lôi ngay cây chanh bẻ ra từng cành cắm xuống lòng đất khiến mọi cảnh sắc đều trở nên ấm áp, chim hot líu lo và tuyệt diệu hơn bao giờ hết.

Từ đó trở đi tình bạn của 3 người thân càng thêm thân. Về sau Thi đỗ trạng nguyên. Mộc tạo ra được giống lúa mới nấu cơm dẻo và ngon. Còn Quất cậu vẫn ngày ngày tiêu diệt thú dữ để giúp dân làng yên ổn làm ăn.

Cứ hễ mùa Đông về, chỉ cần thấy cây chanh có quả vàng là nắng lại về. Sau người ta lấy tên của cậu đặt cho loài cây có tên là quất. Truyện sự tích cây quất bắt đầu từ đó mà ra.

Thứ Ba, 1 tháng 11, 2016

Truyện cổ tích: Tấm Cám

Nếu bạn chưa được nghe truyện cổ tích Tấm Cám, hãy cùng chúng tôi đọc câu truyện Tấm Cám nhé.

***

Truyện cổ tích Tấm Cám

Ngày xửa ngày xưa, Tấm Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Khi người cha qua đời Tấm sống với dì ghẻ. Bà là mụ dì ghẻ đọc ác bắt Tấm làm như người ở. Còn Cám thì ăn chơi không biết làm gì.

Một hôm, bà sai Tấm và Cám ra đồng mò cua bắt tép. Bà dặn:

– Nếu đứa nào đem giỏ đầy về ta sẽ có thưởng.

Tấm chăm chỉ nên bắt được nhiều hơn Cám. Cô Cám lười biếng mải chơi nên không bắt được con nào. Trên đường đi qua cái ao Cám liền nói với Tấm:

– Chị Tấm ơi chị Tấm. Đầu bị lấm chị tắm ao sâu kẻo về mẹ mắng.

Tấm tin ngay lời cô em bỏ giỏ trên bờ và xuống ao gội đầu. Khi lên đến bờ Cám đã trút hết vào giỏ bỏ về. Tấm ngồi khóc nức nở. Bụt hiện lên hỏi:

– Làm sao con khóc?

Tấm kể truyện tấm cám cho bụt nghe. Bụt nói:

– Nín đi, trong giỏ còn một con cá bống con mang về thả xuống giếng nuôi, mỗi bữa dành ra một ít cơm cho cá ăn. Mỗi lần cho ăn nhớ gọi:

– Bống bống bang bang, bống ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.

Nói xong bụt biến mất. Tấm nghe theo bụt ngày ngày đều cho cá ăn. Bống lớn nhanh như thổi. Thấy Tấm co hành động lạ nên mẹ con Cám sinh nghi. Sáng hôm sau bà dì ghẻ sai tấm đi chăn trâu và dặn dò:

– Đi chăn trâu thì chăn đồng xa chớ chăn đồng nhà làng bắt mất trâu.

Tấm nghe lời dắt trâu đi đồng xa chăn mà không hề biết âm mưu của hai mẹ con Cám. Thấy Tấm không có nhà hai mẹ con cám ra giếng gọi y nguyên như Tấm gọi bắt bống lên giết hại.. Tấm ngồi khóc nức nở. Bụt lại hiện lên hỏi:

– Tại sao con khóc?

Tấm kể lại câu chuyện cho bụt nghe, bụt liền nói:

– Con hãy về lấy xương của Bống chia làm 4 lọ chôn dưới 4 chân giường. Để làm gì sau này con sẽ hiểu. Nghe lời bụt dặn Tấm về nhà tìm xương nhưng mãi không thấy. Có một con gà bỗng kêu:

– Cục ta cục tác cho ta nắm thóc ta bới xương cho

Tấm liền chạy vào lấy một nắm thóc cho gà. Gà chạy ngay vào đống tro trong bếp bới ra toàn bộ xương. Tấm lượm sạch số xương đó và làm 4 hũ chôn xuống 4 chân giường.

Một thời gian sau nhà vua mở hội cho phép dân chúng được thoải mái đến vui chơi. Ai cũng nô nức đi, cả Tấm Cám cũng muốn đi chơi nhưng mụ dì ghẻ lại âm mưu chỉ cho Cám đi:

– Con hãy nhặt hết chỗ gạo với chỗ thóc này ra. Xong thì con đi đâu cũng được nhưng ta về chưa xong là bị đánh đòn.

Nói xong hai mẹ con nhà Cám đi chơi để lại Tấm ở nhà một mình nhặt thóc. Tấm nhặt mãi không xong bèn ngồi ôm mặt khóc. Bụt lại hiện lên hỏi:

– Tại sao con khóc?

Tấm nói:

– Thưa. Dì ghẻ bắt con nhặt thóc mới đi chơi nhưng con sợ nhặt xong hội tan mất.

Bụt bèn nói:

Con hãy mang số thóc này ra giữa sân nhà ta sẽ cho chim xuống nhặt giúp con.

Tấm lo lắng nói:

– Nhưng ngộ nhỡ chim ăn hết thóc của con dì về sẽ đánh đòn con.

Bụt đáp con hãy nói:

 Rặt rặt xuông nhặt cho tao

In mất hạt nào thì tao đánh chết

Tấm vừa hết câu, lập tức có một đàn chim sẻ sà xuống nhặt giúp Tấm. Chẳng mấy chốc Tấm công việc đã hoàn thành. Đến lúc có thể đi chơi hội được rồi thì Tấm bỗng dưng lại ngồi khóc. Bụt hiện lên hỏi:

– Vì sao con khóc?

Tấm trút nỗi lòng:

–Dạ, quần áo của con rách rưới thế này làm sao đi chơi hội đây.

Bụt nói ngay:

– Giờ con hãy vào đào 4 chiếc lọ mà con đã chôn. Con sẽ có đủ quần áo đi dự hội.

Tấm liền vâng lời bụt vào đào ngay 4 hũ. Thật ngạc nhiên hũ thứ nhất có áo mớ ba, áo xống lụa và một yếm lụa điều bà một khăn nhiễu đào. Hũ thứ hai là một đôi giày thêu chi tiết rất đẹp. Hũ thứ ba là một con ngựa, hũ cuối cùng là bộ yên cương xinh đẹp.

Tấm vui mừng liền thay ngay quần áo tới kinh thành. Chẳng may trên đường bị rơi mất một chiếc giày không kịp nhặt. Nàng gói lại một chiếc và chen vào biển người.

Sự tích tấm cám càng diễn biến hay khi nhà vua nhặt được chiếc giày của Tấm.

Đoàn nhà vua đi trên đường, hai con voi thấy chiếc giày của Tấm đánh rơi bèn rống lên không chịu đi. Nhà vua sai lính nhặt chiếc giày và ngắm nghía cho rằng đây là chiếc giày đẹp và người đi vừa nó chắc cũng phải có nhan sắc tuyệt trần.

Nhà vua đều ban lệnh cho tất cả mọi người thử giày. Ai ướm thử vừa người đó sẽ được nhà vua lấy làm vợ. Đám hội ngày càng thêm náo nhiệt khi tất cả mọi người ai cũng muốn thử giày. Chiếc giày qúa nhỏ không vừa chân ai trong đó có cả hai mẹ con Cám.

Khi bước ra khỏi lầu Cám nhìn thấy Tấm và mạch mẹ

– Mẹ! Tấm cũng đi thử giày kìa.

Dì ghẻ thấy thế liền bĩu môi:

– Chuông khánh còn chẳng ăn ai nữa là mảnh chĩnh mảnh trai bờ rào.

Mọi người bất ngờ khi Tấm đặt chân lên chiếc giày vừa in. Tấm lấy chiếc còn lại ra hai chiếc giống nhau như đúc. Quân lính hò reo và ngay lập tức cho đoàn tỳ nữ rước nàng vào cung. Hai mẹ con Cám thấy thế vô cùng ghen tỵ.

Đến ngày giỗ cha mẹ con Cám lập mưu giết Tấm. Mụ gì ghẻ sai Tấm trèo lên hái cau để cúng cha. Ở dưới mụ cầm dao chặt gốc. Tấm nói vọng xuống:

– Dì làm gì làm gốc cây rung thế?

Mụ đáp:

– Gì đuổi kiên kẻo nó đốt con.

Cây đổ Tấm ngã xuống ai chết. Mụ lấy quần áo mạc cho Cám rồi đưa vào cung. Mụ nói với vua:

– Con bé hiếu thảo nhưng chẳng may ngã xuống ao chết. Trước lúc lâm trung con bé nói đưa em Cám vào để phục vụ nhà vua thay chị.

Nhà vua vô cùng đau sót nhưng cũng đành phải làm theo tâm nguyện của người đã khuất. Tấm chết hóa thành chim Vàng Anh bay vào hoàng cung. Cám đang giặt đồ con chim cất tiếng hót:

– Giặt áo chồng tao thì giặt cho sạch. Phơi áo chồng tao phơi lao phơi sào chớ phơi bờ rào rách áo chồng tao.

Cám tái mặt mỗi khi nghe tiếng vàng anh hót. Vua thấy quyến luyến bèn bảo:

– Vàng ảnh vàng anh có phải vợ anh chui vào tay áo.

Chim Vàng anh bèn sà xuống đậu trên tay chui vào tay áo. Thấy thế Cám liền ganh ghét về hỏi ý kiến mẹ. Dì ghẻ bày cách giết chim.

Cám nghe theo mẹ nhân lúc vua đi vắng một thịt chim và chôn lông ở góc vườn. Lông vàng anh hòa thành hai cây đào. Vua lại rất quý đào, ngày ngày ra nằm mặc võng.

Cám lại chạy về mach mẹ. Bà dì ghẻ bảo Cám chặt cây làm khung cửi hàng ngày dệt áo cho bệ hạ.

Nhưng khung cửi ngày nào cũng kêu:

Lấy tranh chồng chị

Chị khoét mắt ra.

Cám lại sợ hãi về nhà mách mẹ. Mẹ cám bày cách đốt khung cửi vứt tro đi thật xa. Về cung Cám làm theo lời mẹ dặn đem tro đổ ở lề đường cách xa hoàng cung. 

Chính chỗ đó mọc lên một cây thị tươi tốt, cành lá xum xuê. Một hôm bà cụ đi ngang qua ngồi nghỉ thấy thị thơm bà nói:

Thị ơi thị rụng bị bà bà để bà ngửi chứ bà không ăn.

Bà lão vừa nói xong thị rụng trúng bị bà. Bà đem về ngửi, ngắm nghía. Hàng ngày ba đi làm về thấy ở nhà dọn sẵn cơm nước, nhà cửa sạch sẽ bèn lấy làm lạ. Một hôm bà rình thì thấy trong nhà xuất hiện một cô Tấm vô cùng xinh đẹp. Từ đó hai bà cháu ở với nhau.

Thời gian sau đó nưa đi tuần qua thấy ai têm trầu giống vợ mình nên đã xem thử. Nhận ra ngày là Tấm vua rất vui mừng và đón vợ về hoàng cung. Tấm cám gặp lại nhau sau một thời gian ấy, cảm thấy Tấm xinh hơn, da trắng nên hỏi:

– Chị Tấm ơi, chị làm gì mà da chị trắng thế ?

Tấm trả lời:

– Chị tắm bằng nước sôi đó em.

Cám dùng nước sôi tắm thật là chết. Bà mẹ dì ghẻ nghe tin con gái mình chết cũng vì đau buồn quá mà qua đời. Tấm và nhà vua sống hạnh phúc bên nhau. 

Đọc truyện cổ tích tấm cám giúp bạn thấy được sự độc ác của mụ dì ghẻ và xót thương cho số phận nàng Tấm. Cuối cùng nàng cũng tìm được bến bờ hạnh phúc.